Thơ Vui Của Người Địa Chất

Thời gian viết: 07/10/1997

THƠ VUI CỦA NGƯỜI ĐỊA CHẤT (Để kỷ niệm ngày nắng gắt (13-6-1969) trên vết lộ bôcxit gốc lớn nhất Lũng Mộc, dãy Bờ Rách, thuộc dải quặng phía tây Táp  Ná - Cao Bằng) Ngồi đây gõ cửa hỏi trời cao Chìa khoá thiên nhiên giấu nơi nào? Chả khô thiên nhiên dẫu nơi nào? Đem chúng ra đây ta mở cửa Để khỏi tốn công mở giếng hào. * * * Trời cao nhưng trí chắc đã cao. Bằng người địa chất được không nào? Trời sao biết được kho vàng bạc, Số lượng là bao? Chất lượng nào? * * * Ngồi đây trên đỉnh ngọn núi cao Bốn phía núi non cúi lạy chào. Mây xoã tóc sương vườn nhẹ má Cô Hằng đon đả liếc mắt trao. . . * * * Ai bảo nghề ta chẳng thanh cao Riêng ta ta thấy thật tự hào. Đạp núi vượt sông đi khắp nước Cuộc đời như vậy đáng ước ao (Đã được đăng trong tập thơ Hội hưu địa chất tháng 10/ 1997)


Bình luận (0)

Chưa có bình luận nào

Để lại bình luận